Wednesday, September 14, 2016

Xuống Núi Mà Lo Chuyện Bao Đồng

Thơ Võ Ý


Tưởng rằng lên núi là trốn nợ
Theo mây theo gió rong chơi
Tưởng như vậy khác nào tưởng bở
Gió mây chúa chổm của trời!

Tưởng rằng lên núi là hết xẩy
Cùng trăng sao ươm mộng dệt mơ
Coi dzậy mà không phải dzậy
Trăng sao khi tỏ khi mờ!

Tưởng rằng lên núi là có nhau
Se sợi tóc mai thả về giang đầu
Sẽ không ai hận tình giang cuối
Càng lên cao vết bổ càng sâu!

Tưởng rằng lên núi thực hành thiền
Cột cho chặt tâm viên ý mã
Sinh tử vô thường thôi hãy xả
Ai ngờ cái ngã vẫn an nhiên!

Tưởng rằng lên núi là lắng đọng
Mận nhạt đào phai trụ gốc đề
Trên đỉnh nọ non kia trông ngóng
Đất chuồi - sạt lở đến u mê!

Lòng còn vướng bận bao tham luyến
Sân si chưa rũ đừng có ngông
Cõi ta bà ngách nào không huyễn?
Xuống núi mà lo chuyện...bao đồng!

Võ Ý

Thanksgiving, 2010


No comments:

Post a Comment