Gấu Đen Huy SơnVào đầu tháng Ba năm 1975 tình hình chiến sự càng lúc càng trở nên sôi động, anh em chúng tôi phải cắm trại 100/100 để sẵn sàng yểm trợ cho của quân bạn, tổng thống Thiệu cũng đã ra lệnh chúng tôi phải có mặt trên không trong vòng 5 phút từ lúc nhận được chỉ thị của Hành Quân Chiến Cuộc để đáp ứng nhu cầu khẩn cấp nơi chiến trường. Cùng lúc Việt Cộng tăng cường sự xâm nhập quân đội từ Bắc vào Nam, từng đoàn xe Motolova chở đầy lính và vũ khí tấp nập di chuyển về đêm theo ngã đường mòn Hồ Chí Minh, trong khi Quốc Hội Mỹ quyết định ngừng chỉ mọi chương trình viện trợ đạn dược và săng dầu cho Việt Nam. Anh em chúng tôi rất đau lòng khi trên cánh máy bay chỉ có vỏn vẹn vài trái bom thì làm sao ngăn chặn nổi những đoàn xe Motolova dài cả cây số. Bộ tư lệnh Không Quân đã có sáng kiến rất hay và hữu hiệu là chỉ thị mỗi hợp đoàn A-37, từ 4 chiếc trở lên bay ở độ cao khoảng 18 ngàn bộ để được lợi điểm tránh phòng không và gây yếu tố bất ngờ cho địch. Hợp đoàn được hướng dẫn bởi đài BOB ở dưới đất. Đài chỉ thị cho chúng tôi khi nào thì bấm nút thả bom một lượt, bom rơi xuống rất chính xác trong vòng chu vi khoảng 500 thước, cứ mỗi lần có phi xuất như thế Việt Cộng lại la hoảng là Mỹ đem B-52 ném bom. Rất tiếc những phi vụ này bị giới hạn vì số bom dự trữ trong kho không còn nhiều... Kết quả là Việt Cộng đã di chuyển được đủ quân số thực hiện ý đồ xâm lăng ồ ạt tiến chiếm tỉnh lỵ Ban Mê Thuật. Nhắc đến bom đạn, A-37 có khẩu M134 mini gun nằm bên phía hông phải của mũi, trên chiến trường chống quân xâm lăng Việt Cộng máy bay này đã được sử dụng hữu hiệu với những bom nổ nặng 250 và 500 cân Anh, bom Napalm (xăng đặc), bom CBU-25, CBU-54, CBU-55, rocket thường và chống xe tăng. A-37 có đôi cánh rộng và thân hình dẹp nên tạo được nhiều sức nâng mỗi khi kéo lên sau lúc thả bom, nó giống như một cánh én vút lên bầu trời, phòng không địch rất khó bắn trúng. Đặc biệt tại chiến trường Ban Mê Thuật lần đầu tiên Cộng Quân đã thay đổi cách phối trí đặt súng phòng không, thông thường chúng đặt phòng không nặng tại những điểm quan trọng như mật khu, cạnh những chiếc cầu cần thiết cho sự đi chuyển quân và đạn dược, chỗ đóng nhiều quân và tại những mặt trận lớn, nhưng ở nơi đây chúng đã không đặt như thế, chúng dời điạ điểm đặt súng ra ngoại ô cách thành phố khoảng vài dặm, mục đích cho chúng tôi không chú ý tới họ trong khi đang chăm chú oanh kích những mục tiêu trong thành phố. Một buổi trưa phi tuần của chúng tôi đang bay đội hình chờ đợi các phi tuần bạn theo thứ tự lần lượt thả bom phá hủy các kho đạn dược và nhiên liệu ngay trong khuôn viên tỉnh Ban Mê Thuật, bất chợt tôi thấy được hai ổ súng phòng không rất lớn gồm có súng 23 ly, 37 ly và 57 ly... Một ổ được chúng đặt về hướng Tây, ổ kia về hướng Bắc của thành phố, mỗi khi có đạn phòng không từ dưới đất bắn lên máy bay chúng tôi, đạn rất dễ thấy khi bầu trời chạng vạng tối hay về đêm, còn vào buổi trưa, trời nắng thì rất khó thấy vì ánh sáng của những viên đạn lửa bị chìm vào ánh sáng chói chang của mặt trời, đôi khi tuy là ban ngày nhưng nếu bầu trời mát và có độ ẩm nhiều thì những viên đạn này khi nổ sẽ tạo thành những đám mây mỏng trên không. Phút chốc đến lượt phi tuần của chúng tôi, tọa độ chúng tôi phải đánh là phá hủy kho đạn của quân đoàn ở phía Nam thành phố, tôi liền báo cáo với viên phi công Quan Sát xin dời địa điểm qua đánh ổ phòng không ở hướng Tây, thoạt đầu anh từ chối lý do là anh không biết rõ tình hình quân bạn nơi tôi xin đánh, tôi trình bầy theo như tin tức cho biết mình chỉ có cánh quân tái chiếm tỉnh lỵ tiến từ hướng Đông lên còn phía Tây và phiá Bắc thì chắc chắn sẽ không có quân bạn, các phi tuần bạn có mặt lúc đó cũng lên tiếng phụ họa cho tôi, sau đó anh đồng ý tôi liền diễn tả phương cách thả bom cho phi công số hai rồi chúng tôi bắt đầu vào vòng đánh, kết quả đã may mắn chỉ 1 trong 8 trái bom 500 cân Anh trúng ngay mục tiêu, một cột khói đen bốc lên tiếp theo những đốm sáng lấp loé toả lan chung quạnh, ổ phòng không ở phiá Bắc hoảng quá ngừng bắn luôn, chúng tôi kết hợp lại hợp đoàn lấy hướng trở về phi trường Phù Cát. Đối với quân đội xâm lăng Cộng Sản, các đơn vị phòng không giống như những lá bùa hộ mạng của họ, nếu chúng mất đi những đơn vị này thì quân ta sẽ chiếm được ưu thế trên chiến trường, có thể tạo nên chiến thắng vẻ vang. Đối với Không Quân Việt Nam Cộng Hòa xăng dầu và bom đạn là sự sống còn của chúng tôi nếu bị cắt đi thì những cánh én khu trục sẽ không thể đem lại đựơc mùa xuân trên mảnh đất yêu quý miền Nam nói riêng và cho Quê Hương Việt Nam thân yêu nói chung. Huy Sơn
|
- Home
- Quân Sử
- Khung Trời Cũ
- Hội Ngộ
- Sinh Hoạt
- Tản Mạn Văn Học
- Tạp Ghi
- Nhạc
- Sư Đoàn 6 Không Quân Hành Khúc
- Bài Ca Hội Ngộ Sư Đoàn 6 Không Quân
- Trần Duy Đức & Hạt Thơ Nẩy Chồi Nốt Nhạc
- Xưa Trên Đó (Võ Ý & Trần Duy Đức)
- Em Yêu Dấu (Hoàng Khai Nhan)
- Mùa Thu Paris (Cung Trầm Tưởng & Phạm Duy)
- Lê Thương & 70 Năm "Hòn Vọng Phu"
- Lệ Đá (Trần Trịnh & Hà Huyền Chi)
- Giai Thoại Về Nhạc Phẩm "Làng Tôi"
- Rơi Về Nhau (Trần Duy Đức & Diễm)
- Nhạc Thính Phòng (Hoàng Khai Nhan)
- Văn
- Thơ
- About
Saturday, September 24, 2016
Chuyện Thời Chiến
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment