Friday, September 16, 2016

Khóc Thái Dương Phạm Hữu Lộc

Trần Ngọc Nguyên Vũ


Chiều nay mây xám dăng vần vũ
Để tiễn người đi một đoạn đường
Nơi chốn vô hình xa vắng đó
Ai người đứng đón dưới mưa sương.

Người đi nát cõi lòng sương phụ
Nát cả hồn ai giữa cảnh đời
Trong cõi vô thường vay với trả
Cuối cùng rồi cũng phải buông xuôi.

Người đi xoải cánh vút đường mây
Bỏ lại trần gian thế cuộc này
Tri kỷ mênh mang sầu tiễn biệt
Nhạt nhòa ánh mắt hạt mưa bay.

Người đi bỏ lại chiêu anh quán
Đứng mỏi mòn trông dưới ánh đèn
Ai đã qua sông thề trở lại
Lời thề còn vẳng tiếng thân quen.

Người đi giữa lúc còn nghiêng ngửa
Đại cuộc chưa tròn theo bước chân
Con đường dân tộc dài vô tận
Vẫn đợi ai soi ngọn đuốc thần.

Ta về điểm lại đoàn ly khách
Thấy vắng dần đi những bóng người
Cả một quãng đời ngang dọc đó
Bây giờ thấp thoáng áng mây trôi.

Trần Ngọc Nguyên Vũ



No comments:

Post a Comment