Tạp ghi của
DiễmDu khách đi thăm Paris về vẫn thường được hỏi như vậy. Những câu thơ Nguyên Sa đã theo những nốt nhạc tài hoa của Ngô Thuỵ Miên đi sâu vào lòng người yêu Paris:
Paris có gì lạ không em
Lần đầu đến Paris cách đây 4 năm trước cùng với hai cô bạn thân, tôi thấy cái gì cũng lạ. Lần này thì trong cái lạ có cái quen, và giữa những cái quen dường như tôi lại cố tìm ra cái lạ để mà về còn ghi ghi chép chép. Thanh hay tục là tùy theo cảm nhận của mỗi người. Tuy nhiên, điều mà tôi sắp kể cam đoan là "lạ!" "Lạ" là bởi vì khi tôi kể lại cho tonton/tata Louis của tôi và một vài người bạn Parisiennes nghe, họ đều cười ngặt nghẽo... ha ha... bởi vì họ cũng không biết. Dường như ở Paris quá lâu rồi, họ có cách giải quyết của họ. Thế nhưng, đối với khách du lịch, nhất là khách du lịch đến từ Mỹ thì điều này lại là "mối ưu tư" hàng đầu! Đó chính là nơi mà "niềm vui thăng hoa và nỗi buồn hoá giải:” Cái toilet công cộng! Hôm đó chúng tôi đi đến Quận 13 để thưởng thức Phở Bida đã được nhiều người khen rất ngon. Ngặt nỗi nhà hàng còn tới 30 phút nữa mới mở cửa mà tiếng nói của cỗ máy sinh học trong phủ tạng thì đang réo gọi ầm ầm. Thế là chúng tôi đành nhờ cậy bác Google Maps dẫn đi tìm "public restroom near me." Kể cũng vui khi có dịp đi thực tế, khám điền thổ Paris hoa lệ về cái khoản này, phải không quý vị? Du khách đi theo đoàn cũng không thể biết đến kinh nghiệm này, chỉ có chúng tôi, những người đi theo kiểu “du mục” thế này mới có thể khám phá và đắc ý. Không giống như những cái bồn tiểu ngoài trời lộ liễu dưới dạng những bồn hoa màu đỏ gọi là "uritrottoir" đã được gắn ở những điểm đông khách du lịch và chỉ dành riêng cho "quý ông" nên bị phản đối ầm ĩ trước đây, hệ thống public toilettes mới của Paris rất trang nhã, kín đáo và hiện đại phục vụ cho tất cả mọi người. Nơi "giải sầu" là những căn phòng nhỏ hình bầu dục có diện tích chừng hơn hai mét vuông. Cánh cửa tự động được điều khiển bằng những nút bấm bên ngoài với tín hiệu đèn màu giống như tín hiệu đèn giao thông. Khi "đèn xanh" lấp lánh là khi người sử dụng được quyền bước vào, và chỉ một người thôi nhé vì có hệ thống sensor kiểm soát. Trong phòng có hai cái bồn xinh xinh. Bồn rửa tay nho nhỏ với hệ thống tự động có xà-bông, nước ấm, và cả máy sấy khô tay cho sạch sẽ. Sau khi người sử dụng hân hoan bước ra, cửa sẽ đóng lại. Căn phòng sẽ được một hệ thống tự động làm sạch bằng tia nước mạnh hoạt động vài phút. Sau đó, đèn xanh sẽ lại lấp lánh đón chào người kế tiếp. "Lạ" còn ở chỗ "free," không tốn tiền! Không giống như những lời từng đồn thổi về Paris. Và có lẽ "lạ" là để cho du khách đến thăm Paris khi về còn ngỏn ngoẻn nụ cười khi được hỏi: Paris có gì lạ không em? Diễm @ Paris, Sept/14-21, 2019
|
- Home
- Quân Sử
- Khung Trời Cũ
- Hội Ngộ
- Sinh Hoạt
- Tản Mạn Văn Học
- Tạp Ghi
- Nhạc
- Sư Đoàn 6 Không Quân Hành Khúc
- Bài Ca Hội Ngộ Sư Đoàn 6 Không Quân
- Trần Duy Đức & Hạt Thơ Nẩy Chồi Nốt Nhạc
- Xưa Trên Đó (Võ Ý & Trần Duy Đức)
- Em Yêu Dấu (Hoàng Khai Nhan)
- Mùa Thu Paris (Cung Trầm Tưởng & Phạm Duy)
- Lê Thương & 70 Năm "Hòn Vọng Phu"
- Lệ Đá (Trần Trịnh & Hà Huyền Chi)
- Giai Thoại Về Nhạc Phẩm "Làng Tôi"
- Rơi Về Nhau (Trần Duy Đức & Diễm)
- Nhạc Thính Phòng (Hoàng Khai Nhan)
- Văn
- Thơ
- About
Friday, October 4, 2019
Paris Có Gì Lạ Không Em
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment