Tạp ghi của
DiễmTrong những chiếc áo dài mà tôi được tặng, có một chiếc áo rất đẹp với những nụ hoa hồng xinh xinh đỏ, hồng nổi thắm trên nền đen. Nghe nói các cô gái Paris thích mặc màu đen và thoa môi son đỏ. Vậy là màu này đúng tính cách Paris rồi. Tôi chợt nhớ đến bản nhạc Pháp "La Vie En Rose" qua giọng hát bất hủ của Edith Piaf:
C'est lui pour moi, moi pour lui dans la vie Thế là tôi quyết định mang theo chiếc áo này cùng tôi đi Paris để tiếp tục hành trình "khoe khoang" của mình. La vie en rose. Life in pink. Edit Piaf đã viết bài hát này sau khi Đệ Nhị Thế Chiến vừa chấm dứt, khi Paris vẫn còn phảng phất tro tàn của chiến tranh sau những năm tháng bị Đức Quốc Xã chiếm đóng. Thế nhưng, người Paris với tâm hồn mơ mộng và đầy lạc quan vẫn nhìn cuộc sống qua lăng kính màu hồng, vì vậy bài hát lập tức trở nên nổi tiếng và được yêu mến qua giọng hát như tiếng chim hót của cô.
Tôi đến với Paris cũng với đôi mắt say mê qua “lăng kính màu hồng.” Mặc cho ai đó cho rằng Paris hôm nay không còn đẹp như Paris ngày xưa một thời trong sách vở và văn chương Pháp. Họ cho rằng thời hoàng kim của Paris đã qua, Paris hôm nay đầy rẫy di dân da màu từ tứ xứ. Ở một góc nhỏ của Điện Louvre, chính mắt tôi thấy có ba người vô gia cư nằm lây lất trong những chiếc túi ngủ khi trời hửng sáng. Thế nhưng, có hề gì! Tôi yêu mến Paris bởi chiều dài và chiều sâu trong lịch sử. Ví như yêu mến cái cốt cách của một người quý tộc vẫn nguyên ngôi dẫu cho hoàn cảnh kinh tế và địa vị xã hội của người ấy không còn như xưa. "Đâp cổ-kính ra tìm lấy bóng" Tinh thần từ câu thơ cổ nói trên cũng chính là "lăng kính" mà tôi đã dùng để "soi" Paris mến yêu. Tôi săm soi từng nét kiến trúc, từng viền cong hoa văn của những chiếc balcony, từng nét mặt của những pho tượng cổ. Tôi bước trên những con đường, những góc phố. Góc phố này là góc nhọn, góc phố kia là góc tù, khác với lối kiến trúc "vuông thành sắc cạnh" tại thành Viên, nước Áo. Tại những góc phố nhọn, chỉ vài bước chân đã đưa bạn qua một con đường mới, dễ đi lạc lắm nhé! Đường phố có nhiều "bùng binh" ở giữa giống như nhuỵ của một bông hoa làm tôi nhớ đến những bùng binh ngã năm, ngã sáu tại Saigon bởi vì chính người Pháp đã góp một bàn tay thiết kế. Chúng tôi ngồi ăn sáng uống cà-phê trên một con phố dẫn đến vườn Lục-Xâm mà ngỡ như đang ngồi trước quán nhỏ trên một con đường của Saigon trong ký ức. Sự quen thuộc này đã khiến cho tôi mạnh dạn bước trên những con phố của Paris trong tà áo dài có in những nụ hồng nho nhỏ mà ngỡ như đang bước trên những con đường Saigon xưa... văng vẳng đó đây câu hát mà cô bạn thân Kim Hương vừa nhắc lại:
Dans le soleil et dans le vent Tôi đã bước đi "trong nắng, trong gió" và bằng "lăng kính màu hồng" yêu mến Paris. Diễm @ Paris - Sept/14-21, 2019
|
- Home
- Quân Sử
- Khung Trời Cũ
- Hội Ngộ
- Sinh Hoạt
- Tản Mạn Văn Học
- Tạp Ghi
- Nhạc
- Sư Đoàn 6 Không Quân Hành Khúc
- Bài Ca Hội Ngộ Sư Đoàn 6 Không Quân
- Trần Duy Đức & Hạt Thơ Nẩy Chồi Nốt Nhạc
- Xưa Trên Đó (Võ Ý & Trần Duy Đức)
- Em Yêu Dấu (Hoàng Khai Nhan)
- Mùa Thu Paris (Cung Trầm Tưởng & Phạm Duy)
- Lê Thương & 70 Năm "Hòn Vọng Phu"
- Lệ Đá (Trần Trịnh & Hà Huyền Chi)
- Giai Thoại Về Nhạc Phẩm "Làng Tôi"
- Rơi Về Nhau (Trần Duy Đức & Diễm)
- Nhạc Thính Phòng (Hoàng Khai Nhan)
- Văn
- Thơ
- About
Thursday, October 3, 2019
La Vie En Rose
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment