Sunday, March 15, 2020

Cuộn Giấy Ngỡ Ngàng

Tạp ghi của

Diễm

Không ngỡ ngàng sao được khi mà mới cách đây vài tuần, chúng tôi còn nằm cuộn mình bên nhau trong những cái bịch nylon lớn chứa 24 cuộn hay 36 cuộn (tùy theo thương hiệu), ế chỏng ế chơ trên những cái kệ sắt để ở “nơi cuối cùng cho một tình yêu” tại Costco, chẳng ma nào thèm rước!

Nói của đáng tội! Thật ra chúng tôi cũng sắm một vai trò “đáng kể” trong đời sống của loài người đấy chứ! Nếu không thì sao họ lại cất công chế tạo và phân chia chúng tôi thành nhiều loại đến thế! Nào là 2 lớp, 3 lớp - Nào là mỏng nhất, mềm nhất, mịn nhất… he he … là bởi vì chúng tôi có đặc quyền được chạm vào chỗ ưu ái nhất nhì trên cơ thể của họ đấy mà!

Mà lạ lắm nhé! Biết bao nhiêu lần chúng tôi đã nằm im bên nhau mỉm cười thú vị khi chứng kiến có người cứ hàng giảm giá là tặc lưỡi mua ngay, không cần quá cân nhắc về chất lượng. Có người lại không hề so kè về giá cả mà ưu tiên cho chất lượng mịn mềm… he he… loài người khó hiểu thật!

Nhưng khó hiểu hơn cả là chính giai đoạn hiện nay, khi cơn sóng Covid-19 lan toả toàn cầu. Bỗng dưng từ Á sang Mỹ thiên hạ ầm ầm kháo nhau đi “rước” chúng tôi về ào ào đến nỗi “cháy hàng” và làm khủng hoảng quy luật cung-cầu. (Xin mở ngoặc vui vui ở đây là có lẽ dân Châu Âu sẽ không mấy lo lắng vì đã có nhà “nước” lo cho từ những cái vòi bidet).

Trung tâm bán sỉ Cotsco phải ra quy luật chỉ bán 2 bịch cho mỗi thành viên. Thế là dòng người mua chịu khó nhẫn nại xếp thành một hàng dài rồng rắn, nét mặt mỗi người hân hoan và yên tâm khi có 2 bịch “chúng tôi” an vị trên mỗi chiếc xe đẩy chứa hàng ra tính tiền.

Tôi lầm bầm tự hỏi điều gì liên quan mật thiết giữa chúng tôi và cái mầm tai họa Covid-19 đến thế? Bình thường 1 cuộn giấy nhỏ cũng đủ cho một gia đình 3 người xài được cả tuần. Với 2 bịch to như vậy có lẽ xài được cả năm... sao họ lại phải hốt hoảng mua về tích trữ nhiều đến thế? Chẳng lẽ họ muốn con Covid-19 này ngự trị với họ suốt năm? Trước đây, khi chưa hạn chế mỗi thẻ thành viên chỉ được mua 2 bịch, thiên hạ “hốt” chúng tôi vô tội vạ, bốn năm bịch lớn, nếu cứ nhân lên 24 hay 36 cuộn trong mỗi bịch vị chi là trên trăm cuộn, ai ở trong những căn chung cư nhỏ hẹp không biết sẽ lấy chỗ đâu mà chứa chúng tôi?

Tội nghiệp hơn nữa là ai cũng mua nhiều cùng một lúc thì lấy đâu ra hàng để dành cho những người chậm chân vì hoàn cảnh nào đó. Có một bài báo Mỹ kể về một cụ ông 92 tuổi sống độc thân lụm cụm chống gậy đi đến cái siêu thị thứ ba rồi mà vẫn không tìm mua được một cuộn giấy nhỏ để dùng khi trong nhà ông cụ vừa xài hết. Tình cờ lúc ấy, có hai cô gái đi mua hàng biết chuyện bèn mở lòng đi ngược ra xe lấy vào biếu cụ vài cuộn xài tạm cho qua cơn bĩ cực.

Thế là những rẻo giấy mỏng manh dịu mềm như chất vải của chúng tôi nay lại được cái hân hạnh chạm lên đôi gò má với những nếp nhăn nheo ông cụ đang nhoà lệ vì cảm động khi tình người vừa được thể hiện trong một hoàn cảnh dở khóc dở cười. Hỏi sao không ngỡ ngàng?

Bạn đọc ơi, xin hãy cứ yêu thương chúng tôi để chúng tôi trở thành một thứ “nhu yếu phẩm” dự phòng qua mùa dịch, nhưng xin nhớ chừa lại một phần yêu thương cho những người cơ nhỡ đang bước những bước chậm đến sau bạn. Bởi vì chúng tôi biết rằng bạn cũng như tôi, không hề muốn ai phải ra về thất vọng ...ngỡ ngàng!

Diễm - 3/15/2020



No comments:

Post a Comment