Saturday, July 1, 2017

Điện Thoại Về Đêm

Nguyễn Hồng Tuyền

Để tưởng nhớ Chuẩn tướng Phạm Ngọc Sang, người anh cả oai hùng của SĐ6KQ.

Chắc trong đời mình ai cũng từng nhận những cú điện thoại về đêm khuya khắc buồn, rối buốt tâm tư. Có những cú điện thoại làm ta chết điếng cả người và băng giá  lòng quyết tâm chiến đấu mà không bao giờ quên được trong cuộc đời còn lại của mình.  Vào ngày 16 tháng 3 năm 1975 đang ngủ ngon lành, độ hai giờ sáng, chuông điện thoại “đỏ’’ khẩn reo, tôi bốc lên nghe:

- Alô, đây Tuyền xin nghe.

- Tuyền đó hả... Sang đây!!! (tiếng điện thoại nghe rè, tiếng nói quá quen thuộc khào khào vì hút thuốc khá nhiều của người Anh Cả Sư Ðoàn 6 KQ.)

-...Anh có nghe rỏ tôi không??

- Kính Ch/Tướng nghe rõ 5/5. Ch/Tướng có khỏe không? Có gì xin cho Tuyền biết...

- Tình hình ngoài đó có yên không? Tôi đang phân vân, thường khi gọi hỏi thăm, từ Pleiku ông hay dùng chữ ...dưới đó ....có yên không...nay dùng chữ ...ngoài đó. (Vì Phan Rang ở dưới phía Nam Phù Cát, Bình Định)

- Dạ cũng yên tịnh....Có tin tình báo cho hay, Sư đoàn 3 Sao Vàng nó đã rời bỏ căn cứ 226 An Lão, di chuyển lên trên vùng cao nguyên rồi.        

- Còn tình hình QÐI Quân Khu I ra sao Ch/Tướng??

- Chuyện đó nói sau. Tuyền nghe rõ lệnh của tôi đây! Ngày mai, có bao nhiêu A37 đem hết lên... Rasé...Rasé phi trường Cù Hanh....(tàn phá...tàn phá…) bến đậu các phi cơ O2 và AD6 còn để lại, luôn cả căn cứ KQ Pleiku SÐ 6 và Quân Ðoàn II.

- Ch/Tướng ơi! Nếu có đảo chánh, thì làm ở Sài Gòn chớ! Sao lại ở Pleiku? Ch/Tướng đang ở đâu đó?

- Tôi đang ở Phan Rang.

- Ch/Tướng đi họp phải không?

 - Không. Sư Ðoàn 6 đã di tản về Phan Rang rồi,....Quân đoàn II đã triệt thoái từ ngày 13 tháng 3 năm 1975, bỏ ngỏ Pleiku hơn ba ngày nay.
Trời ơi!.... biết bao nhiêu phút nghẹn ngào, tôi lạnh cứng cuống họng....không nói thêm được một lời nào...

- Sao...sao...Ch/ Tướng không cho Tuyền hay?

- Ðược lệnh cấp trên không cho anh biết...Thôi ngày mai thi hành lệnh phá hủy phi trường Cù Hanh của tôi đi!

- Thưa vâng! Rồi ông cúp điện thoại.
Tôi ngồi yên, mồ hôi lạnh toát ra, toàn thân như bị vọp bẻ, cứng lại. Tôi bất động không biết bao lâu. Bây giờ tôi đang chết ngồi cứng từng thớ thịt, ngũ tạng đóng băng trong căn phòng cô đơn buồn thảm. Tôi tưởng tượng lúc đó có ai đụng vào thân thể tôi sẽ nứt vỡ ra trăm ngàn mảnh vụn. Ðầu óc tôi quay cuồng không còn suy nghĩ ra sao và chưa biết phải làm gì đây trong tình huống nghiệt ngã nầy, thôi hãy chờ đến sáng mai rồi quyết định.
Lên giường nằm, nghĩ tới nghĩ lui không biết kỳ nầy mình có thoát qua khỏi được định mệnh hay không? Trong cuộc đời thường có câu ...”nhứt quá tam”, mà mình ra  Căn cứ Phù Cát qua tới lần thứ tư rồi. Tôi quyết định không buông xuông tay chờ định mệnh an bài, vì tôi thường nhắc nhở khi huấn luyện các khóa sinh phi công....
Ngoài đời có câu còn nước còn tát, còn đối với các anh em KQ, chúng mình “còn xăng, còn đẩy tay ga!”. Nếu hết xăng thì tìm bãi đáp khẩn cấp. Nếu không có bãi đáp an toàn, thì alê húp: nhảy dù! Chúng mình còn nhiều đường để binh mà!
Trong đời khu trục, không có gì buồn hơn khi nhận mission rồi về báo cáo: “Không quân ta hạ phi cơ cũng của quân ta....ngoài trời tan nát!” (Câu chuyện phá hủy phi cơ H 34 trực thăng của Ðại úy Ông Lơị Hồng, CHT PÐ 217 khi đổ bộ bị bắn rớt trong vùng đất địch ngoài vùng I năm 1964). Hay là, nhìn các anh qua ống kính gunsight lần cuối, tim đau buốt mắt lệ mờ, chúng tôi bóp cò…để tiễn biệt các anh đi... (Câu chuyện bắn phá quân ta quân đich cài răn lược ngay trên đồi Charlie khi bị cộng quân tràn ngập...Mùa hè Ðỏ lửa).
Nằm trằn trọc không nhắm mắt được vì tới bây gìờ mà lòng tin của thượng cấp đối với tôi cũng chưa được toàn vẹn. Phải chi có tin Ðồng Minh cho biết trên đường quốc lộ 19, có bốn Sư Ðoàn VC đang chờ ở vùng đèo An Khê, tấn công đoàn quân khi di tản chiến thuật từ Pleiku về Quy Nhơn hay như ngày xưa, Việt Minh tấn cộng tiêu diệt đoàn quân Pháp GM100 rút từ chiến trường Ðại Hàn để yễm trợ cho chiến trường cao nguyên Việt Nam vào thời 1954, thì tôi giải tỏa được ngay vì chỉ dùng 8 trái Con Bò Ung 55 (CBU 55) của căn cứ Phù Cát, thì việc bảo toàn lực lượng di tản được bảo đảm và hơn nửa cho dân chúng đi trước về Quy Nhơn thì đoàn quân sự không bị nhiều rắc rối đa đoan lo cho gia đình và dân chúng.
Theo tôi nghĩ việc chúng ta muốn bảo toàn lực lương Quân Ðoàn I và II không đúng theo ý muốn của người bạn Ðồng Minh Mỹ lúc đó, vì họ phải quậy tan nát quân đội VNCH cho mau tan rã sớm để ngày bàn giao cho đúng vào ngày lể Lao Ðộng Quốc Tế 1 tháng 5/75.  Lúc bây giờ vào tháng ba, Căn Cứ Phù Cát là ải Ðịa Ðầu, đứng mủi chịu sào. Không lẻ tôi cũng nhận nơi đây làm quê hương cuối cuộc đời mình hay sao? Như lần mới ra đây cố Tr/Tá Nguyễn Văn Thân PÐT 243 Mãnh Sư đã tâm sự với tôi trong đêm đầu ra căn cứ Phù Cát, chúng mình hai người trai của ...Ðàng Trong ra...Ðàng Ngoài Bình Ðịnh. Chúng mình nhận nơi đây làm quê hương!
Cũng đã hơn một năm rồi, Thân nhận nơi đây làm quê hương thứ hai trong tai nạn trực thăng ở Bà Gi, giò đây chỉ còn tôi đơn độc trong vùng triền miên khói lủa đạn thù nầy.
Nhỏ ơi! nếu sẽ có lần  em đi hỏi thăm tin tức của Bố, và được một người nào ở Bộ Tư Lênh KQ cho biết Chị không có gì phải lo, như lời anh đã nói dối với vợ anh phi công Hà Thanh Tâm ngày nào....Nhỏ ơi! và các con Thiên Nga, Hồng Hải Timunchô, Hồng Sơn E lệ, cô năm Thiên Hương yêu thương của Bố, hãy tha thứ cho Bố vì Bố đã nguyện làm tròn phận sự đời trai.  Nếu các anh em trong Căn cứ 60 CT Phù Cát có banh xác cháy xương thì chúng nó, các ngưòi sanh Bắc tử Nam cũngtan thân nát thịt! Nếu ngày mai có chuyện gì xảy ra cho Bố, anh biết Nhỏ yêu sẽ can đảm nhận trách nhiệm nuôi đàn con cho nên người và hãy đọc những dòng Bố để lại cho chúng nó hiểu được lòng Bố ra sao. Hun Nhỏ và các con.
Sáng ngày mai, khi Ðại Tá Trương và Trung Tá Ðạt dẫn hai phi tuần nặng gồm tám phi cơ A37, sau khi thi hành xong lệnh của Chuẩn Tướng Phạm Ngọc Sang Tư lệnh SÐ 6 KQ, chúng tôi báo cáo: “Chỉ phá hủy các phi cơ trên sân đậu thôi. Căn Cứ Pleiku và Quân Ðoàn II, còn quá nhiều quân nhân trong đó. Hết!”
Nguyễn Hồng Tuyền
CA, Tháng 6/2017


1 comment:

  1. Bây giờ tôi mới biết những gì đã xãy ra ở Phi Trường Cù Hành khi tôi rời SĐ6KQ tháng 3/1975. Kính chúc niên trưởng được dồi dào sứ khoẻ. Hy vọng sẽ gặp niên trưởng ở kỳ Đại hội SĐ ngày mai (7/7/2017).

    ReplyDelete