Wednesday, February 22, 2017

Thằng Mõ Làng Cảnh Thụy

Trung Mọi

Từ dạo chiến tranh Việt Nam bùng nổ dữ dội giữa hai miền Nam Bắc những năm 69, 70, khi ông "Nic-son" Tổng Thống nước Hoa Kỳ ra lệnh thả bom Hà Nội thì nàng tài tử "Jên-Phón-Đa" Jane Fonda cũng làm một chuyến du lịch đến thăm anh em của già Hồ.

Vừa bước xuống phi trường Bạch Mai Hà Nội, nàng đã ngạc nhiên, không hiểu tại sao ở đây không khí có mùi gì là lạ, nàng phải bịt mũi lấy tay phẩy phẩy làm như xua đuổi tà ma vậy.

Nàng vội ghé tai tên thông dịch viên và cũng là người hướng dẫn viên hỏi rằng:

- Tại sao ở đây có mùi gì mà ngộ thế?

Tên thông dịch viên vội đáp:

- Đây là mùi thơm đặc biệt của Hà Nội "Ngàn Năm Văn Vật" đấy mà... Bà đi khắp năm Châu cũng không tìm được đâu đấy.

"Phón-Đa" hỏi:

- Tại sao lại đặc biệt quá vậy? theo tôi nghĩ thì dường như nó phát ra từ những nhà "Xí" ở nước tôi vào cái thời lập quốc đấy mà... có đúng không?

- Không đâu, ở nước chúng tôi các kỹ sư nhà nước đã sáng chế ra một loại "phơ-tơ-nai-dơ" (fertilizer) đặc biệt để cải cách nông nghiệp đí mà...

Khi bước chân đến Hà Nội "Phón-Đa" cảm thấy mình như một nàng công chúa hay có thể nói là nàng tiên giáng trần, được các chú cán ngố xum xoe bên nàng làm như chưa bao giờ thấy người đàn bà da trắng "tóc vàng sợi nhỏ" bao giờ...

"Phón-Đa" lấy làm hãnh diện và thích thú lắm.

Một ngày nọ vào chiều thứ Bảy, nàng muốn tự mình đi điều tra phong cảnh hưũ tình của cái gọi là 36 Phố Phường. Nàng bèn leo lên một chiếc xich lô, loại xích lô cổ lỗ xĩ hơn cả Miền Nam lúc bấy giờ. Tên đạp xích lô gầy gò, đen đủi, thân cao như sếu, tóc để dài và bới tó củ hành như những ông đồ ta ngày xưa.

Hắn cứ cắm đầu cắm cổ mà đạp, đạp một hồi thì xe ra khỏi thủ đô mà "Phón-Đa" cũng chẳng hay biết gì vì nàng đang say mê ngắm cảnh "tiến bộ" gần như thụt lùi của "đỉnh cao trí tuệ" miền Xã Hội Chủ Nghĩa.

Đến khi chiếc xe xích lô đưa nàng đến một con đường đất, hai bên cây cối um tùm rồi qua một rừng tre xanh rờn nàng cảm thấy nhẹ nhàng khi nghe tiếng nước róc rách chảy, tiếng chim kêu hót mà không thấy bóng người. Nàng dáo dác nhìn chung quanh và quay lại hỏi:

- Ông đưa tôi đến đâu vậy?

- Đưa cô đi gặp một người.

Tên xích lô có vẻ thông thạo tiếng Anh lắm.

- Tại sao tôi lại phải gặp một người? mà ông ta là ai?

- Rồi sẽ biết.

Nói xong tên xích lô bèn dẫn cô đi theo con đường mòn đến một ngôi đình đổ nát dường như đã bị bỏ hoang lâu ngày, nhưng nàng ngạc nhiên sau khi lướt qua những đổ nát bên ngoài, bước vào bên trong sao lại sạch sẽ ngăn nắp quá vậy. Nàng có vẻ sợ hãi vì sợ rằng có thể đây là xào huyệt của "thế lực thù địch" chăng?! đang còn ngơ ngác thì có tiếng nói phát ra từ bên trong:

- Chào cô

Nàng mở to măt nhìn một ông lão ngoài 70, tóc bạc phơ, đầu đội khăn đóng bước ra chào. Tên xích lô và nàng tiến gần đến chỗ ông lão, ông bèn ra dấu cho y thông dịch lại:

- Chào cô "Phón-Đa" tôi đây chính là "thằng Mõ làng Cảnh Thụy". Nhà tôi ba đời làm mõ, hôm nay làm phiền cô đến đây thật là qúa đường đột, nhưng mà có chuyện cần muốn nói ra cái hoài bão của lão!

- Ta vốn là "Mõ Làng" ăn một mâm, ngủ một mình nhưng từ khi con cháu thằng Hồ Chí Minh chiếm đất Bắc thì tôi đã mất chức từ dạo ấy, nên dùng căn miếu này mà sống qua ngày. Chẳng hiểu tại sao cô lại đến cái xứ của chúng tôi làm gì, vả chăng các cô không biết rằng mình đã mắc mưu bọn "đồng chí đồng rận" ấy để giúp chúng thắng được cuộc chiến "nồi da xáo thịt này", xâm lăng miền Nam của chúng tôi!!

Phón Đa lặng thinh không nói. Lão ông tiếp:

- Không ngờ cô và bọn phản chiến lại làm tay sai cho bọn Cộng Sản Nga Tàu, "Trục Ma Qủy" để chúng thôn tính nước chúng tôi... Cái bọn con cháu Hồ Chí Minh đã tệ mà Cô và bọn John Kerry lại còn tệ hơn, vừa làm tay sai cho giặc lại vừa phản lại quốc gia mình thật là tội đồ tội đồ.

- Cô hãy cút về ngay đi đừng làm con rối ở xứ này nữa... Không ngờ con của một tài tử nổi tiếng lại phản dân phản nước như cô...

Cô có biết không tên John Kerry ấy đúng ra là phải bị nhốt tù và trình diện toà án Quân sự mới phải... Nó vừa phản quốc lại còn lừa dối gạt cả Quốc Hội Mỹ lẫn các nhà lãnh đạo các quốc gia trong khối "Tự Do" trên thế giới... thật là vô tích sự. Cũng vì thế mà dân chúng Mỹ cứ tưởng rằng quân đội Mỹ và nhà cầm quyền Miền Nam là tệ hại không đáng bênh vực và yểm trợ... Lại thêm cả nhóm trốn lính nhập với bọn phản chiến cùng bọn truyền thông thiên tả cũng đánh vào, thì làm sao nhân dân Miền Nam chống đỡ nổi với bọn "Gian tặc họ Hồ" bây giờ đây?

Ngưng một lát cụ Mõ hít một hơi thuốc lào rồi chậm rãi nói:

- Cho nên hôm nay tôi cho người đón cô về đây để mạn đàm với cô một vài vấn đề...

Phón Đa ôm ly nước trà hớp vài ngụm rôì lắng nghe cụ Mõ trầm tư đôi chút rồi tiếp:

- Cô có biết câu truyện thần thoại về thằng Mõ của các Cụ nhà ta không?? như chuện kể rằng "Dối như cuội" tức là thằng Cuội, nó là một kẻ lừa đảo thiên hạ, đến nỗi cả Thiên đình đều biết nên Ngọc Hoàng bèn đầy y lên cung trăng để hầu hạ chị Hằng... nào ngờ hắn còn lừa cả chị Hằng và sinh ra một đám những kẻ lưà dối chuyên nghiệp đem về trái đất và lập ra cái Đảng Cộng Sản mà cái "Trục Ma Qủy" này cô và chồng cô đang ủng hộ chúng đấy..

- Này cô Phón Đa, cô có biết những nhà khoa học, bác học của xứ cờ Hoa nhà cô đã lập căn cứ trên các hành tinh từ những năm chiến tranh thế giới thứ hai chưa nhỉ... Thật ra đó là hậu thân của bọn Phát Xít Đức mà thôi (The paper clips Project), chúng đã có những căn cứ ở Nam Cực trước khi đầu hàng Đồng Minh và sau đó còn giao kết với bọn người của Không gian đến từ các hành tinh khác bằng dĩa bay, và lập căn cứ ở mặt sau của cung trăng đó không?? bởi thế bọn con cháu chị Hằng phải hồi hương trở lại trái đất này là vậy...

- Cô Phón Đa... chắc cô không biết rằng văn minh của con người đã có từ mấy tỉ ngàn năm trước Thiên Chúa rồi sao... chớ có phải cái thuyết "Nhân hoá" của ông già lẩm cẩm Darwin, y nói rằng con người là hoá thân của loài khỉ... là tầm bậy, chỉ có bọn ngu dốt của "Trục Ma Qủy" mới thừa nhận vì chúng là cốt khỉ nên mới làm chuyện "gà nhà bôi mặt đá nhau" để làm lợi cho bọn Nga Tàu và Tài Phiệt đấy thôi.

- Để tôi chứng minh cho cô xem nhé... Cô đã có dịp nào đi thăm Kim Tự Tháp cũa Ai Cập, các Chùa tháp của Ấn Độ, của Campuchia, những di tích cổ xưa đổ nát của Thành La Mã, hay những kiến trúc bị tàn phá của các nước Nam Mỹ như "Pumapunku, Tiwanaku của Peru và Bolivia, Teotihuacan của Mexico... Những kiến trúc bằng đá nặng ngàn tấn xếp khắt khiu vào nhau mà không cần phải có xi măng hay chất xúc tác nào làm nó đứng vững vàng như vậy... đấy chính là văn minh của con người đã có từ triệu năm xưa, văn minh của sự "giác ngộ" siêu đẳng.

Và chỉ có con người thật giác ngộ mới di chuyển được những tảng đá khổng lồ từ một nơi xa xôi và đưa lên những ngọn núi cao đến mấy mươi dậm... Các Cụ ta vẫn thường nói " Đội đá vá trời" là như vậy, chỉ có những con người cổ xưa tu thân tích đức, giác ngộ cao siêu nên mới làm được như vậy... So với ngày nay thì con người vì tham sân si quá độ, những sự lừa dối, những truyền thông thiên tả, những kẻ bề thế chỉ biễt thủ lợi mà đi bênh vực kẻ xấu như các quốc gia đã bênh vực cho "Trục Ma Qủy", nên không thể có những xiêu nhân thượng đẳng để "đằng vân" ngao du thiên hạ hay có cái nhìn "thiên lý nhãn" có thể nhìn xa thấy rộng...

Đấy con người ở khắp hành tinh trong Thái Dương Hệ "Solar system", kể cả trong giải Ngân Hà "Milky Way"... Họ đã đến và họ đã đi, và đã yên phận trong những hành tinh của triệu giải Ngân Hà khác trong vũ trụ này...

Những kiến trúc đổ nát này là do những "Trục Ma Qủy", những loại "mạng người cốt rắn" "Reptalians" gây chiến và đã phá đổ những di tích lịch sử ấy.

Ngày nay cũng có những Trục Ma Qủy nối dòng, ẩn núp trong các cơ quan chính quyền mà xứ cô gọi là "sleepers" cùng với Trục Ma Qủy Cộng Sản đang gây tác hại cho loài người như những sự ô nhiễm môi trường, xử dụng những độc tố giết người trong các loại thức ăn hằng ngày của con người ở khắp nơi trên thế giới... cũng như gây chiến tranh hủy diệt lẫn nhau v.v...

Con người còn tạo ra các loại bom Nguyên Tử để thanh toán và tiêu diệt lẫn nhau trên qủa đất này... Cô có biết những nhà máy phát điện "Hạt Nhân" cũng có thể coi như những trái bom nổ chậm không??

Đúng vậy, chỉ cần một hai trái bom nguyên tử nổ ở hai đầu thái cực của trái đất tức thì những lò phát điện hạt nhân sẽ thi nhau nổ liên tục, và chỉ trong 1 giờ đồng hồ trái đất này sẽ nổ tung như cái gọi là Nova hay "Big Bang"...

Sức phá họai của nó sẽ ảnh hưởng đến các tinh cầu khác và nhất là những tinh cầu trong Thái Dương Hệ "Solar system", và như vậy nó sẽ ảnh hưởng đến các môi trường và sinh vật khác trong vũ trụ, hỏi rằng "Hội Đồng Tối Cao của Vũ Trụ" có thể chấp nhận được không??

Do đấy mà người ta mới thấy xuất hiện "dĩa bay" đủ loại từ ngoài không gian xuất hiện trên bầu trời này.

- Phón Đa à, cô có biết tại sao chúng lại xuất hiện càng lúc càng nhiều không??

Đây là những xứ giả được Hội Đồng Tối Cao gởi đi để giám sát và theo dõi nhưng sinh hoạt của các lò Nguyên Tử và tình hình chính trị trong các quốc gia cò vũ khí Nguyên Tử, hầu có thể hoá giải kịp thời.

Nhưng theo như lời dạy của sư phụ ta thì thế giới này sẽ không qua khỏi một cuộc tương tàn mà chỉ còn "Mười phần chết Bảy còn Ba, chết Hai còn Một mới ra Thái Bình".

Do đấy mà ta khuyên cô nên ra về và truyền bá cho mọi người hãy tự "Tu Thân Tích Đức" thương yêu con cháu mình, làm những việc thiện gíup đồng loại, bỏ hết những Tham Sân Si đi, thì may ra trái đất này sẽ còn sự sống.

Cụ Mõ ngồi yên nhắp mấy hớp trà rồi nhìn sang Phón Đa chậm rãi tiếp:

- Thôi cô hãy về đi, những gì ta nói hôm nay coi như đã giải tỏa cái tâm niệm của Thầy ta và ta cũng đã mãn nguyện lắm rồi.

Phón Đa chắp tay xá Cụ Mõ và quay đi không nói một lời nào, bước đi nặng trĩu tâm thần như đang ở trên mây, cô ngồi lặng lẽ cho đến khi tên tài xế lái xích lô báo là đã đến khách sạn.

Từ đó Phón Đa cũng chưa bao giờ thổ lộ cho bất cứ ai kể cả chồng nàng.

Cuộc đời như thoáng mây bay
Có đi có ở mới hay
Tham lam cũng tất tay không trở về.

Trung Mọi

Cali ngày 17 tháng 2 năm 2017
Nhớ về người cha hay kể chuyện cười và cụ Tô Hưũ Tường



No comments:

Post a Comment